PowerPoint bài Chiếc lược ngà môn Ngữ Văn lớp 9

Giáo án PowerPoint bài Chiếc lược ngà môn Ngữ Văn lớp 9, Bài giảng điện tử bài Chiếc lược ngà môn Ngữ Văn lớp 9

CHÀO MỪNG CÁC THẦY 
GIÁO, CÔ GIÁO ĐẾN 
DỰ GIỜ MÔN NGỮ VĂN 
LỚP 9A4!
Tiết 71: Văn bản
Chiếc lược ngà (trích)
Nguyễn Quang Sáng
PHÂN CÔNG NHIỆM VỤ
• NHIỆM VỤ CHUNG:
+Tìm hiểu tác phẩm “Chiếc lược ngà”
+ Trả lời câu hỏi trong SGK trang 202
• NHIỆM VỤ RIÊNG CỦA CÁC TỔ:
- Tổ 1: Sưu tầm tư liệu về tác giả, tác phẩm
- Tổ 2+ 3: Kể chuyện “Chiếc lược ngà”.
-Tổ 4 : Chuẩn bị phần Tìm hiểu chung về tác giả, tác phẩm.
Nguyễn Quang Sáng. 
- Sinh ngày 12/1/1932. Quê: An 
Giang.
- Kháng chiến chống Pháp, ông
đi bộ đội và hoạt động ở chiến
trường Nam Bộ.
- Năm 1954, ông tập kết ra Bắc, 
bắt đầu viết văn.
- Ông đã đoạt được nhiều giải
thưởng lớn về văn học.
* Các giai đoạn sáng tác:
+Trước năm 1975:
Ông viết về con người Nam bộ
trong các cuộc kháng chiến.
+ Sau năm 1975:
Ông tiếp tục đề tài kháng chiến
và cuộc sống sau chiến tranh.
Tác giả: Nguyễn Quang Sáng
* Một số tác phẩm tiêu biểu:
+ Truyện:
Con chim vàng; Chiếc lược ngà; 
Dòng sông thơ ấu.
+Kịch bản phim:
Mùa gió chướng; Cánh đồng hoang; 
Pho tượng; Dòng sông hát.
“ Năm 1966, tôi từ Miền 
Bắc trở về miền Nam. Vùng 
Đồng Tháp Mười mênh 
mông nước trắng. Tôi đi ghe 
vào sâu trong rừng và sống 
ở một nhà sàn treo trên 
ngọn cây. Lúc đó, đoàn giao 
liên dẫn đường toàn là nữ. 
Tôi rất có ấn tượng với câu 
chuyện của một cô gái giao 
liên có chiếc lược ngà trắng. 
Sau khi nghe cô kể chuyện, 
tôi ngồi viết một ngày, một 
đêm là hoàn thành tác phẩm 
này”. 


Slide kể chuyện 
• Bến xuồng
• Ba ngà ngfhir phép
• Trước khi lên đường


Ở chiến khu làm chiếc lược ngà

Cô giao liên
Giải nghĩa từ khó:
Các từ địa phương Nam Bộ
- Vết thẹo : vết sẹo
- Nói trổng: nói trống không với
người khác, không dùng đại từ
xưng hô.
- Lui cui: lúi húi ( chăm chú,
luôn tay làm một việc gì đó, 
không để ý đến xung quanh)
- Cái vá: cái muôi
- Lòi tói: dây xích sắt hoặc dây
chão lớn dùng để buộc tàu thuyền
“ Năm 1966, tôi từ Miền 
Bắc trở về miền Nam. Vùng 
Đồng Tháp Mười mênh 
mông nước trắng. Tôi đi ghe 
vào sâu trong rừng và sống 
ở một nhà sàn treo trên 
ngọn cây. Lúc đó, đoàn giao 
liên dẫn đường toàn là nữ. 
Tôi rất có ấn tượng với câu 
chuyện của một cô gái giao 
liên có chiếc lược ngà trắng. 
Sau khi nghe cô kể chuyện, 
tôi ngồi viết một ngày, một 
đêm là hoàn thành tác phẩm 
này”. 
Hình ảnh a sáu ở chiến khu
THẢO LUẬN NHÓM
* Hoạt động 1: Nhóm chuyên sâu ( Thời gian: 3 phút)
- Dãy 1+3: Tìm từ ngữ miêu tả thái độ và hành động của 
anh Sáu và Bé Thu ở thời điểm: Lúc ở bến xuồng .
- Dãy 2+ 4: Tìm từ ngữ miêu tả thái độ và hành động 
của anh Sáu và Bé Thu ở thời điểm: Trong ba ngày anh 
Sáu nghỉ phép .
* Hoạt động 2: Nhóm mảnh ghép ( Thời gian: 4 phút)
Nhận xét về thái độ, hành động của anh Sáu và bé Thu 
hai thời điểm: Lúc ở bến xuồng và trong ba ngày nghỉ 
phép.
LÚC Ở BẾN XUỒNG
Nhân vật ông Sáu Nhân vật bé Thu
-Không thể chờ xuồng cập 
bến, nhảy thót, xô chiếc 
xuồng tạt ra xa.. 
- Khom người, đưa tay 
chờ con..
-Giọng lặp bặp, run run 
“Ba đây con”..
-Vết thẹo đỏ ửng lên, giật 
giật 
-Giật mình, ngơ ngác nhìn
-Mặt tái đi, kêu thét lên
“Má, má”
“Anh đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau 
đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng 
thương và hai tay buông thõng xuống như bị gãy”
TRONG BA NGÀY NGHỈ PHÉP
Nhân vật ông Sáu Nhân vật bé Thu
-Không đi đâu xa, mong được
nghe tiếng “Ba”
- Ngồi im, giả vờ không nghe
- Ông Sáu vẫn ngồi im
-Gắp trứng cá cho con..
- Đánh con, hét lên: ‘ Sao mày
cứng đầu quá vậy?”
-Con bé không chịu gọi
-Nói trổng “Vô ăn cơm, cơm
chín rồi”
-Nhờ chắt nước cơm
-Hất trứng cá
-Ngồi im, cúi đầu, bỏ sang bà
ngoại, khua dây xuồng rổn rảng
Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại:
- Thì má cứ kêu đi.
Mẹ nó đâm nổi giận, quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng:
- Vô ăn cơm!
Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe, chờ nó gọi "ba vô ăn cơm". Con bé cứ đứng 
trong bếp nói vọng ra:
- Cơm chín rồi! - Anh cũng không quay lại.
Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:
- Con kêu rồi mà người ta không nghe.
Anh quay lại nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc 
được, nên anh phải cười vậy thôi. Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua 
thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ 
lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp, lấy đũa bếp sơ qua - nồi cơm hơi to, 
nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu. 
Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo 
dác một lúc rồi kêu lên:
- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! - Nó cũng lại nói trổng.
Tôi lên tiếng mở đường cho nó:
- Cháu phải gọi "ba chắt nước giùm con", phải nói như vậy.
Nó như không để ý đến câu nói của tôi, nó lại kêu lên:
- Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!
Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại:
- Thì má cứ kêu đi.
Mẹ nó đâm nổi giận, quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng:
- Vô ăn cơm!
Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe, chờ nó gọi "ba vô ăn cơm". Con bé cứ đứng 
trong bếp nói vọng ra:
- Cơm chín rồi! - Anh cũng không quay lại.
Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:
- Con kêu rồi mà người ta không nghe.
Anh quay lại nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc 
được, nên anh phải cười vậy thôi. Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua 
thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ 
lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp, lấy đũa bếp sơ qua - nồi cơm hơi to, 
nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu. 
Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo 
dác một lúc rồi kêu lên:
- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! - Nó cũng lại nói trổng.
Tôi lên tiếng mở đường cho nó:
- Cháu phải gọi "ba chắt nước giùm con", phải nói như vậy.
Nó như không để ý đến câu nói của tôi, nó lại kêu lên:
- Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!
Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại:
- Thì má cứ kêu đi.
Mẹ nó đâm nổi giận, quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng:
- Vô ăn cơm!
Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe, chờ nó gọi "ba vô ăn cơm". Con bé cứ đứng 
trong bếp nói vọng ra:
- Cơm chín rồi! - Anh cũng không quay lại.
Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:
- Con kêu rồi mà người ta không nghe.
Anh quay lại nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc 
được, nên anh phải cười vậy thôi. Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua 
thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ 
lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp, lấy đũa bếp sơ qua - nồi cơm hơi to, 
nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu. 
Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo 
dác một lúc rồi kêu lên:
- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! - Nó cũng lại nói trổng.
Tôi lên tiếng mở đường cho nó:
- Cháu phải gọi "ba chắt nước giùm con", phải nói như vậy.
Nó như không để ý đến câu nói của tôi, nó lại kêu lên:
- Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!
Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại:
- Thì má cứ kêu đi.
Mẹ nó đâm nổi giận, quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng:
- Vô ăn cơm!
Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe, chờ nó gọi "ba vô ăn cơm". Con bé cứ đứng 
trong bếp nói vọng ra:
- Cơm chín rồi! - Anh cũng không quay lại.
Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:
- Con kêu rồi mà người ta không nghe.
Anh quay lại nhìn con vừa khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc 
được, nên anh phải cười vậy thôi. Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua 
thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ 
lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp, lấy đũa bếp sơ qua - nồi cơm hơi to, 
nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu. 
Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo 
dác một lúc rồi kêu lên:
- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! - Nó cũng lại nói trổng.
Tôi lên tiếng mở đường cho nó:
- Cháu phải gọi "ba chắt nước giùm con", phải nói như vậy.
Nó như không để ý đến câu nói của tôi, nó lại kêu lên:
- Cơm sôi rồi, nhão bây giờ!
Nhân vật ông Sáu Nhân vật bé Thu
Lúc ở bến 
xuồng
-Không thể chờ xuồng cập bến, 
nhảy thót, xô chiếc xuồng tạt ra 
xa.. 
- Khom người, đưa tay chờ 
con..
-Giọng lặp bặp, run run “Ba 
đây con”..
-Vết thẹo đỏ ửng lên, giật giật 
-Giật mình, ngơ ngác nhìn
-Mặt tái đi, kêu thét lên
“Má, má”
Trong ba 
ngày nghỉ 
phép
-Không đi đâu xa, mong được
nghe tiếng “Ba”
- Ngồi im, giả vờ không nghe
- Ông Sáu vẫn ngồi im
-Gắp trứng cá cho con..
- Đánh con, hét lên: ‘ Sao mày
cứng đầu quá vậy?”
Con bé không chịu gọi
-Nói trổng “Vô ăn cơm, cơm
chín rồi”
-Nhờ chắt nước cơm
-Hất trứng cá
-Ngồi im, cúi đầu, bỏ sang bà
ngoại, khua dây xuồng rổn
rảng
Nhận xét Vui mừng, xúc động muốn 
được gặp con .
 Khao khát được nghe tiếng 
“Ba” 
 Bất ngờ, sợ hãi. 
 Ngang ngạnh, bướng bỉnh, 
quyết không gọi “Ba” 
Có ý kiến cho rằng: Hành động không thừa 
nhận ông Sáu là ba chứng tỏ bé Thu rất yêu 
ba, em có đồng ý với ý kiến đó không? Tại 
sao?

CHIẾC LƯỢC NGÀ 
( Tiết 1)
Nghệ thuật Nội dung
Lựa
chọn
ngôi kể
thích
hợp
Miêu tả
tâm lý
nhân vật
Cảnh
ngộ éo le 
của
chiến
tranh
Thể hiện
chân
thực cụ
thể tình
cảm của
cha con 
ông Sáu
Clip hậu quả chiến tranh
-Nắm vững nội dung tìm hiểu 
chung về tác phẩm.
-Viết 1 đoạn văn cảm thụ về một 
tình cảm của ông Sáu dành cho bé 
Thu
-Nghiên cứu về hành động của 
ông Sáu và bé Thu khi chia tay.
Clip bài hát tình cha

Xem nhiều